Đưa trang phục, văn hóa Việt tiếp cận dễ dàng hơn với giới trẻ. Tại sao không?
Thực tế mà nói rằng, khó mà ép buộc những người thế hệ mới quan tâm tới các nét văn hóa truyền thống Việt một cách đầy đủ và học thuật nhất. Cái cách mà những bậc tiền bối đi trước đang giáo dục và truyền tải những tinh túy dân tộc theo cảm quan của mình là hơi “nặng nề” và không “thiện cảm” đối với Gen Z (Những người sinh từ năm 1996 đến năm 2010). Để lấy ví dụ cho việc này thì giống như bạn đang ngồi ở một lớp “Đường lối KarlMax và Lenin” hay Ngữ văn, thực sự khó để khiến những người trẻ cảm thụ được các thứ diễn ra không trong thời đại của họ “Những thứ không nhìn tận mắt, sờ tận tay, nghe tận tai”.
Văn hóa không chỉ dừng ở thời trang, trang phục mà nó còn nằm ở nghệ thuật (Tranh ảnh, âm nhạc, kiến trúc..) và lối sống. Có một sự thật là chúng ta rành về trang phục, sử thi, giai thoại của Trung Quốc nhiều hơn là của Việt Nam. Những bộ phim cổ trang đến từ Trung Hoa luôn thu hút một lượng lớn người xem Việt Nam từ xưa đến nay. “Khang Hi vi hành kí”, “Cuộc sống hậu cung Tử Cấm Thành”, “Từ Hi Thái Hậu” hay “Diên Hi công lược”. Bằng việc đưa các drama tiêu biểu về cuộc sống phong kiến ngày xưa, những cuộc chiến chính trị vua – hoàng hậu – những sự ganh ghét mà ở thời đại nào cũng có. Các nhà làm phim Trung Quốc đã không chỉ duy trì các văn hóa sở tại mà còn truyền bá ra ngoài thế giới, ở đây là Việt Nam. Chúng ta thuộc làu đàn cổ truyền của nhà Thanh là gì, trang phục của giới hoàng thân – quốc thích, của người dân thời Minh, thời Thanh ra làm sao. Câu chuyện gần gũi và sát sàn sạt với đời sống hàng tinh thần hàng ngày của người dân đã làm những thứ văn hóa/trang phục đó trở nên được “tiếp thụ vô tình” một cách thành công.
Hàn Quốc cũng không phải ngoại lệ, phim cổ trang Hàn Quốc cũng đạt nhiều thành tích đáng nể trong việc chinh phục trái tim thị trường Việt. Cũng kiểu drama li kì xen lẫn các câu chuyện sử thi hoặc hư cấu, những thần y Hur Jun – nàng Dae Jang Geum hay gần đây là series hot trên Netflix là Kingdom cũng cho người xem về kiến trúc/trang phục và văn hóa Hàn Quốc xưa.
Sử thi Việt Nam hay không á? Xin thưa là rất hay, rất sống động và các giai thoại về những vua chúa đời Trần, đời Nguyễn, Hậu Lê – Tiền Lê còn kết tinh nhiều thứ liên quan đến văn hóa truyền thống Việt Nam. Kịch tính không? Drama không? Nếu có thể biến những giai thoại, trang sử đó thành phim thì mình đảm bảo không kém gì phim Trung Quốc – phim Hàn cả. Những vụ án đi vào lòng người như Án Lệ Chi Viên hay Thái hậu Dương Vân Nga hay cuộc nổi dậy của Hai Bà Trưng, ba lần Hào Khí Đông Á dập tan tác quân Nguyên. Tại sao Quang Trung lại có thể thần tốc đánh quân Thanh chỉ trong vòng 1 tháng, tại sao nhà Nguyễn lại có thể mở mang bờ cõi Đại Việt xuống tận Chiêm Thành. Tại sao kinh thành từ Thăng Long lại chuyển qua Hoa Lư? Để từ đó có thể thấy được độ dày, độ da dạng của văn hóa Việt mà thông qua – chúng ta sẽ học được về kiến trúc, về trang phục và về những thứ liên quan khác như âm nhạc, nhạc cụ, tượng đá. Mà nó còn dẫn tới lịch sử của các ngành nghề truyền thống mật thiết với thời trang như Nuôi tằm, dệt vải, nhuộm chàm…
“Công chúa A vì vua cha bị hãm hại, giáng xuống thường dân và phải sống chui sống lủi trong 1 khu làng nhuộm vải. Hai bàn tay nàng nhuốm xanh thứ nước được lấy từ nhựa cây và các bột màu ghiền từ các củ…” Nghe drama không? Quá hấp dẫn chứ lị. Nhưng qua cách tiếp cận gần gũi đó, người xem ít nhất sẽ nắm được quy trình của việc sản xuất và nhuộm vải truyền thống của người Việt cũng như các trang phục thời đó.
Nhưng sao Việt Nam không làm?
Mình không biết, vì chi phí đầu tư cho 1 bộ phim cổ trang rất là lớn và đòi hỏi các chuyên gia lịch sử, văn hóa nhảy vào. Việt Nam không hẳn là không có nhưng còn rất ít và chưa trở thành bữa ăn tinh thần của nhiều người, đặc biệt là thế hệ trẻ Nhưng sự quan tâm là có như các phim “Bình Tây Đại Nguyên Soái” “Thiên mệnh anh hùng” “Thái sư Trần Thủ Độ” đều được công chúng quan tâm. Dù ít dù nhiều, đều có thể dạy được phần nào đó về văn hóa Việt.
ĐẾN TÂN THỜI
Những bộ phim quy mô lớn thì tất nhiên sẽ có một level nhỏ hơn. Đó là MVs của các nghệ sĩ đề cập tới văn hóa Việt. Nhưng các bạn đếm xem có bao nhiêu nghệ sĩ Việt thường xuyên đề cập tới văn hóa truyền thống nước nhà. Đếm trên đầu ngón tay chắc được mấy người, mà có thì mang ảnh hưởng rất nhiều của Trung Quốc.
Có một người mà mình luôn yêu thích vì đã mang nhiều khía cạnh của tinh thần Việt để giới trẻ biết nhiều hơn. Đó chính là Hoàng Thùy Linh.
Mỗi nghệ sĩ sẽ có một hình ảnh để theo đuổi và xây dựng dựa trên mẫu tượng mà nguyên ekip gầy dựng. Một điều hơi chạnh lòng rằng, những nghệ sĩ “dám” đưa những bộ trang phục mang đậm chất dân tộc Việt lên các sản phẩm của họ chắc chỉ đếm trên đầu ngón tay. Các nghệ sĩ, các ekip, các công ty giải trí hiểu rõ vấn đề “Tự Tôn dân tộc” và “Yêu bản sắc” của đại chúng Việt Nam còn chưa được cao và chắc chắn sẽ không đạt được sự quan tâm nhiều như các bộ trang phục mắc tiền, của những thương hiệu gắn liền với sự giàu sang. Vậy – Hoàng Thùy Linh, lại dám nhảy sang một “niche market” – một ngã rẽ riêng của mình và thành công với nó.
Không chỉ thời trang mà bao gồm cả âm nhạc, những nhạc cụ truyền thống – những giai điệu đi vào tiềm thức văn hóa của dân tộc Việt cũng được thổi hồn của sự hiện đại nữa. Những bài hát “Tứ Phủ” “Bánh trôi nước” “Để mị nói cho mà nghe” đều diễn tả những điển tích, những giai thoại và tác phẩm văn học đã gắn liền với dòng máu Việt, con người Việt.
Nào, hãy nói về thời trang. Hoàng Thùy Linh và ekip khéo léo đưa tất cả những gì mà kho tàng thời trang và văn hóa Việt đã xây dựng cả ngàn năm. Từ áo dài, áo tứ thân, khăn đóng, áo yếm đến những quần áo của dân tộc thiểu sổ như chi tiết thổ cẩm, giày vải, quả pao, những chất liệu vải truyền thống của người Việt. Nhưng mà nó không hề “Nặng nề” với thế hệ trẻ hiện tại – những bộ trang phục truyền thống được giữ vững những nét truyền thống vốn có và được tinh chỉnh thêm nét hiện đại của hơi thở bây giờ. Điều đó có nghĩa là gì – nghĩa là bạn có thể hoàn toàn phối những thứ đó với những món đồ ngoại bang, mắc tiền hiện tại bây giờ và vẫn hoàn toàn phù hợp. Các bạn có thể thấy HTL vẫn diện những chiếc áo cách điệu với chân váy Burberry, giày Nike x PMP cơ mà. Hòa nhập nhưng không hòa tan.
“Thời trang bền vững” “Sustainable Fashion” – trong trường hợp này còn có thêm vào đây. Hoàng Thùy Linh đang thực hiện tốt “Sustainable Fashion”. Ở đâu – đó là việc “Truyền bá văn hóa và thời trang dân tộc”. Yếu tố con người và cộng đồng luôn được xem trọng trong vấn đề bền vững - Ở một bối cảnh, thế hệ trẻ yêu thích những sao sử dụng thương hiệu nước ngoài, thèm khát và muốn được như họ (Chẳng có gì sai) thì vấn đề làm sao để có thị trường và những người tiếp nối, đón nhận những giá trị bản sắc dân tộc Việt Nam luôn là một điều cực kì đau đầu. Với tiến độ như thế này, chẳng mấy chốc – kho tàng thời trang của người Việt sẽ bị mai một dần. Hoàng Thùy Linh là 1 điểm sáng hiếm hoi khi một nghệ sĩ truyền tải được văn hóa truyền thống qua các sản phẩm của mình và làm rất tốt điều đó.
Một điểm đẹp nữa đó chính là “Vấn đề nữ quyền” thông qua các sản phẩm âm nhạc của Hoàng Thùy Linh. Từ Đức Mẫu, Mị Nương… đều là những hình tượng phụ nữ thấp cổ bé họng trong xã hội phong kiến và một nét xấu về “Trọng nam khinh nữ” thường thấy của các nước Châu Á. Nên các bạn thấy hình tượng của Hoàng Thùy Linh và các nữ dancer luôn được chăm chút và rực rỡ nhất, một hình ảnh của người phụ nữ Việt thời đại mới đẹp đẽ, năng động và đầy sức hút. Không hề thua kém một ai.
NÓI ĐẾN RAPPER
Rap – thứ âm nhạc đường phố trở thành văn hóa đại chúng trong suốt 02 năm qua tại Việt Nam thu hút hàng triệu quan tâm của giới trẻ. Những nghệ sĩ rappers trở thành siêu sao, được tìm kiếm trên mạng rất rất nhiều. Và lại đếm trên đầu ngón tay, có bao nhiêu người đề cập – hoặc thể hiện các nét truyền thống của người Việt. Đặc biệt là trang phục, mấy người các bạn nhỉ. Suboi, Ricky Star (Bắc Kim Thang), Chú Ba…mmm, ai nữa các bạn kể tên hộ mình chứ mình toàn thấy US rapper không hà.
Đúng, các bạn có thể trách mình là “Quá vô duyên khi yêu cầu như vậy” nhưng “Tài năng đi đôi với trách nhiệm, Nổi tiếng đi kèm với sự truyền bá”. Các rappers bây giờ ảnh hưởng và là kênh tác động tới tâm trí người trẻ một cách dễ dàng và gần gũi nhất. Nhưng nó phải đến từ hai phía
Đó là Người đầu tư và người thể hiện.
Các rappers là con người, cũng phải sống – cũng phải kiếm tiền hay bất kì nghệ sĩ nào cũng vậy. Người đầu tư ở đây chính là các bên rót tiền để những người thể hiện/những người kể câu chuyện là các nghệ sĩ truyền tải được văn hóa quốc gia ra sâu hơn và có khi là cả thế giới.
Hàn Quốc, quốc gia hình ảnh rất giỏi việc nay. Chính phủ sẵn sàng đầu tư hoặc các tổ chức liên quan đến bộ VHTT sẵn sàng chi số tiền khổng lồ để mời các nghệ sĩ trẻ làm các sản phẩm quảng bá văn hóa đất nước, để vừa ra thế giới vừa truyền đạt tới thế hệ kế cận một cách tốt nhất.
Song song, là các công ty giải trí chủ quản cũng đặc biệt xem trọng việc thể hiện tinh thần đất nước qua các sản phẩm là MV của các rappers/các idols. BTS/Bigbang/AOMG..đều có các nghệ sĩ phù hợp để truyền tải nét đó. Thông qua MVs chúng ta lại được thấy trang phục/thời trang và kiến trúc. Gần gũi không – quá gần gũi.
Việc tiếp cận giới trẻ cần những phương pháp mềm mỏng và khéo léo hơn, chứ theo thực tại thì mình không biết rồi mai sau – những thứ như đàn bầu, đàn nhị, áo tứ thân, nón lá, ca trù, ca xẩm, kiến trúc kinh thành Huế, tượng nhà Nguyễn liệu còn ai biết tới nữa không? Cứ tập trung vào cách truyền thống sẽ không gây thiện cảm và nặng nề được.
Sẽ có nhiều người cho rằng đây là 1 hình thức “Culture Approriation” “Chiếm đoạt văn hóa” nhưng chí ít là người ta biết về văn hóa đó đã. Còn sửa sai hay dẫn mọi người đi theo con đường đúng đắn lại là trách nhiệm của những người đi trước và nổi tiếng trong công cuộc duy trì tinh thần Việt.
Cảm ơn mọi người!
Ủng hộ mình tại:
Paypal: https://www.paypal.me/triminhle0808
Banking account: Vietinbank
STK: 104005424124 - Chủ tài khoản: Lê Minh Trí.
momo: https://nhantien.momo.vn/triminhle
quả tim máu netflix 在 Tủ truyện gối đầu giường Facebook 的最佳貼文
Mấy bữa nay không có bài mới bên page vì bận coi Hospital Playlist.
Ôi phim dễ thương và tỉ mỉ vãi chưởng.
Thực ra t biết bộ này từ năm ngoái rồi mà chưa coi, cho đến hôm nọ tình cờ thấy clip cut một đoạn phim, trong đó có cảnh một nữ y tá đang đếm gạc, cảnh quay lia qua hai giây thôi mà thấy đạo cụ làm tỉ mỉ như thật.
Như mn đã biết mỗi khi bệnh nhân được phẩu thuật, các dụng cụ đưa vào phòng mổ như dao, kéo, panh, bông gòn, gạc...đều được đếm số lượng và ghi lại.
Ca mổ kết thúc kéo panh,bông băng dính máu dịch.. sẽ được đem ra đếm lại cho đúng với số lượng ban đầu, để tránh việc bỏ quên băng gạc trong cơ thể bệnh nhân.
Vốn cảnh quay này là sau khi bs chính mổ xong, bs phụ sẽ khâu vết mổ lại, nhưng phim đã quay luôn cảnh y tá đếm gạc..kỹ lưỡng từng chi tiết vầy chứ.
Vì cảnh nhỏ đó mà t mượn acc Netflix của đứa bạn để coi phim.
Trời thần có hội bạn nào mà xịn dữ zị, 5 sinh viên đỉnh của trường đại học, sau đó đi làm cùng bệnh viện, mỗi người một khoa nhưng ai cũng là bác sĩ giáo sư tài giỏi.
Tưởng coi sẽ có các ca mổ hoành tráng căng như dây đàn, âm mưu các thứ, ai dè phim quẹo cua toàn mấy bác bs dễ thương.
Nếu ai coi phim hơi chán mô tip nv chính còn trẻ, nhiệt huyết, làm nhiều chuyện ngu ngok sau đó từ từ trưởng thành, muốn coi hẳn luôn những người trưởng thành, đỉnh của chóp làm nghề thì bộ này hạp gu luôn.
Trong hội bạn U40 hai anh bs nhà tài phiệt ở thủ đô Seoul thì hiền khô ngốc ngốc, còn hai ông thần dưới quê kia thì ai cũng miệng mồm lanh quá trời ;))
Ông thần bên khoa ngoại tổng hợp đúng kiểu cây hài, trùm ngoại giao, ông mai mối, ổng quen biết từ diễn viên, giám đốc cho đến cô bán cơm dưới căn tin, gặp ai cũng lân la làm quen nói chuyện, mặc dù nhiều lần nói chiện muốn đấm ;))
My bias là bác sĩ khoa nhi, người gì hiền khô dễ thương lại đẹp trai nhất vùng, giàu nữa chứ. Người vậy mà ế cho được, ế vì thích thế, tim anh dành cho chúa trời ;))
Bs khoa sản cũng dễ thương, hiền khô, cuộc đời nhiều trắc trở nhưng vẫn dịu dàng nhân hậu.
Bs khoa tim mạch thì cau có ó đăm nhưng lại thích ăn đồ ngọt.
Cô bs khoa ngoại thần kinh thì đỉnh của chop, có ba đầu sáu tay, vừa đi làm, giảng dạy, làm đề án, đi cắm trại ngắm mưa tận hưởng cs.
Phim HQ hay bị cái đó là có các phân cảnh cảm động bị kéo dài lê thê nhiều khi mệt mỏi, nhưng bộ này tiết chế đi nhiều nên coi không bị gượng ép. Mấy như chi tiết bs khoa sản khi đỡ đẻ cho một sản phụ mang thai, thai bị hội chứng không não, sinh ra vài giờ sẽ chết. nên khi em bé chào đời đã mở nhạc lớn, che miệng bé lại đưa ra ngoài để mẹ bé không nghe tiếng con khóc, giảm thiểu nỗi đau buồn cho người mẹ.
Hay anh bs khoa ngoại mổ lấy tạng của một bn chết não vào ngày tết thiếu nhi, đã cố chờ qua 12h đêm qua lễ, để đứa bé con của bn đó không phải tang cha vào ngày tết thiếu nhi.
Không chỉ chữa lành bệnh thể xác cho bn mà bác sĩ còn giảm đau về mặt tinh thần cho người nhà.
.
Nhiều ca bệnh chỉ để như bày tỏ tâm tư cảm xúc của mỗi bn, không phải ca nào cũng biết kết quả.
Mặc dù toàn bs đỉnh của chóp nhưng vẫn nhiều lần bất lực nhìn bn ra đi.
Vì sự tỉ mỉ và tinh tế trong các cảnh quay mà bộ phim này chất lượng và chân thật, như cảnh lấy tạng, gan của người bệnh được làm trông như thật, làm nhớ cái phim nào cũng có cảnh mổ tạng người mà dùng cái gan heo thay vô, má sang chấn ghê.
Hóa trang và làm tóc cũng cực kì phù hợp, t coi phim ngứa nhất mấy phim mà dv chính trang điểm lồng lộn cho đẹp chứ không cần biết bối cảnh hay xuất thân của nhân vật trong phim.
Cô bs Mùa đông xuề xòa nên mn thấy là bả không trang điểm tí nào, lông mày không tỉa, môi thì nứt nẻ.
Các cảnh siêu siêu phụ chỉ nằm ở nền như lịch trực ban, ghi chú trên bảng điều khiển,tin nhắn, hình nền đt.. Đều làm kỹ hết từng chi tiết nhỏ.
Có thể mn sẽ nghĩ phim coi diễn biến hay coi phông nền mà để ý chi tiết, nhưng giọt nước góp lại cũng thành dòng sông.
Một bộ phim mà để ý đến những chi tiết nhỏ chắc chắn là bộ phim có tâm, mà có tâm sẽ có tầm.
Hôm nọ t coi cái phim gì kia, cảnh đầu tiên nam chính cõng cái sọt đá trên lưng, má ơi cục đá làm bằng cục mút xốp sau đó xịt sơn lên, cái sọt quá nhẹ nhưng dv phải cố gồng diễn là đang cực khổ mang đá nhìn gượng gạo gần chết, cảnh quay khó coi vậy mà cũng quay được, sau phim đó flop thật.
Có thể tùy gu để thấy thích hay không, nhưng bộ phim làm chỉn chu thì khán giả coi sẽ không thấy khó chịu.
Không có mấy dv mới hay idol diễn gồng muốn đứt cơ mặt, phim này ai diễn cũng tự nhiên nhẹ nhàng.
Âm nhạc chắc chắn là đặc sản của bộ này, do team bs lớn tuổi nên mê mấy bài nhạc xưa, mỗi tập sẽ có một bài phù hợp với ndung tập đó, nhưng đa phần sẽ an ủi và chữa lành.
Không có các idol hay dv hạng A hoành tránh, phim này vẫn thành công nhờ sự tỉ mỉ và tận tâm. Mn rảnh thì nên coi thử nhe 👏
quả tim máu netflix 在 Phê Phim Facebook 的精選貼文
ĐIỀU GÌ KHIẾN “MONEY HEIST” THÀNH CÔNG ĐẾN VẬY?
"Money Heist" với tựa gốc là La Casa de Papel đã được coi là series không nói tiếng Anh thành công nhất trên Netflix, với 44 triệu lượt xem mùa phim thứ 3 chỉ sau 4 tuần ra mắt. Bộ phim cũng nhận đề cử tại nhiều lễ trao giải truyền hình và giành chiến thắng tại lễ trao giải Emmy Quốc tế cho series chính kịch xuất sắc nhất năm 2018. Hiện tại, nhiều nguồn tin cho biết bộ phim sẽ có thêm cả phần 5 và một ngoại truyện.
Đây là bộ phim với đề tài tội phạm, kể về hành trình của một nhóm cướp, với kế hoạch tấn công thẳng vào xưởng in tiền hoàng gia Tây Ban Nha để đem về hơn 1 tỷ euro. Kế hoạch ít ai dám nghĩ tới ấy được vẽ ra bài bản và vận hành trơn tru bởi bộ óc thiên tài của El Profesor, hay Giáo sư.
Trong bài viết này, chúng mình sẽ lý giải sự thành công của "Money Heist, nhưng hé lộ rất ít chi tiết phim, nên kể cả bạn chưa xem "Money Heist" thì cũng không cần phải lo lắng đâu nhé!
Yếu tố đầu tiên khiến khán giả mê mệt "Money Heist" là phần kịch bản, có thể coi là “xương sống” của cả series với ý tưởng ít ai ngờ tới: TỰ IN TIỀN CHO MÌNH. Phần kịch bản được chau chuốt vô cùng tỉ mỉ, đa số các chi tiết trong phim đều là những mắt xích quan trọng của vụ cướp. Chính điều này là yếu tố khiến “Money Heist” cuốn hút ngày từ những phút đầu tiên, chỉ cần bỏ qua một tình tiết nhỏ cũng có thể khiến bạn chẳng hiểu chuyện gì đang xảy ra trên phim nữa.
Để đảm bảo cho tính logic và khoa học của kịch bản, đội ngũ biên kịch và đạo diễn không chỉ làm việc cùng nhau mà còn phải hợp tác với chuyên gia trong nhiều lĩnh vực khác nhau. Trong phân cảnh Arturo bị bắn vào vai trong phần 1, các bác sĩ phẫu thuật cũng được mời vào tham gia đóng phim. Tất nhiên, vết thương của Arturo là GIẢ, nhưng các bác sĩ đã sử dụng kim khâu THẬT, khâu trực tiếp lên da của diễn viên để có được cảnh quay chân thực nhất. Hay như kế hoạch “nhấn chìm kho vàng” như trong phần 3, để đảm bảo không có kẽ hở nào khiến phim trở nên vô lí, ekip đã nhờ cố vấn quân sự giúp đỡ với một bản thiết kế tầng hầm chi tiết. Thậm chí, để biến vàng thỏi thành vàng quặng, họ không chỉ tham khảo ý kiến của các thợ kim hoàn, mà còn mời luôn các chuyên gia luyện kim tới làm diễn viên quần chúng.
Không chỉ có kịch bản logic, "Money Heist" còn liên tục có những bất ngờ nối tiếp nhau. Mặc dù từng đường đi nước bước đã được Giáo sư chuẩn bị kỹ lưỡng và luôn có kế hoạch dự phòng, nhưng cũng thật khó để lường trước được toàn bộ kế hoạch của phía cảnh sát. Khác với những bộ phim tội phạm thông thường, cảnh sát trong "Money Heist" không hề vô dụng, đặc biệt là nhân vật Raquel trong 2 phần phim đầu. Những đòn cân não nảy lửa giữa hai phe, đôi khi có cả phe thứ ba là các con tin, chính là điều làm nên tính khó đoán của phim. Điều này cũng khiến mọi nhân vật đều có thể trở thành nạn nhân, bất kể họ theo phe nào, và kể cả siêu trí tuệ của Giáo sư cũng có lúc bị lừa.
Nếu phần kịch bản là xương sống của toàn bộ series, thì các nhân vật trong phim sẽ là trái tim của “Money Heist”. Nghệ thuật xây dựng nhân vật của "Money Heist" đã khiến người xem khi thì phải ngả mũ thán phục trước siêu trí tuệ của giáo sư, lúc thì bực mình đến phẫn nộ với những hành động phá game của đồng đội, khi lại đau đớn nhìn một nhân vật siêu ngầu phải hy sinh. Sở dĩ, để có thể “chơi" được với cảm xúc của khán giả, đội ngũ biên kịch và đạo diễn của phim đã phải dày công xây dựng cho từng nhân vật có một câu chuyện riêng, rõ ràng từ quá khứ đến hiện tại.
Trên thực tế, người ta rất dễ dàng đồng cảm với những người yếu thế, mà các nhân vật trong băng cướp này đều có quá khứ không mấy tươi đẹp. Đó là chưa kể tới việc, mỗi nhân vật trong băng cướp đều là một tính cách điển hình: Giáo sư thông minh nhưng nhút nhát hướng nội; Tokyo thẳng thắn, dữ dội và bốc đồng; Berlin đầy kiêu hãnh, quyết đoán và tàn bạo v.v… Tất cả những con người ấy, những phẩm chất ấy là thứ mà người xem nào cũng ít nhiều sẽ cảm thấy mình ở trong đó.
Và tất nhiên, những nhân vật ấy cũng là con người. Vậy nên, dù mỗi người đều có thể coi là chuyên gia trong lĩnh vực của mình, thì họ vẫn có những điểm yếu, những sai sót và những hành động ngu ngốc. Đây chính là lý do khiến những quy tắc ban đầu mà Giáo sư đặt ra cho cả nhóm, như không được giết người, không được để lộ danh tính, hay không được yêu nhau, đều có thể bị phá vỡ bất cứ lúc nào. Một khi ai đó nông nổi phá vỡ quy tắc thì thì kế hoạch của họ phải đứng trước nguy cơ phá sản. Chính sự khó chịu mỗi lần kế hoạch chung gặp nguy hiểm lại là động lực để khán giả sẵn sàng ngồi xem phim hàng giờ liền để biết được họ sẽ vượt qua những khó khăn này như thế nào, và kết quả cuối cùng của vụ cướp sẽ ra sao.
Hơn nữa, không chỉ mỗi nhân vật đem tới những tâm trạng riêng cho khán giả, mà tổng thể trải nghiệm cảm xúc mà "Money Heist" cũng vô cùng đặc biệt. Bộ phim là sự kết hợp cực kỳ hài hoà giữa thể loại phim hành động, giật gân, và phim tình cảm. Năng lượng mà bộ phim toả ra lúc nào cũng căng tràn như chính vũ điệu Flamenco của Tây Ban Nha vậy! Chính nguồn năng lượng vốn nằm trong máu người Tây Ban Nha ấy đã tạo ra những phân cảnh đầy cảm xúc, dù trong cảnh hành động căng thẳng đẫm máu, hay những cảnh hôn nhau mãnh liệt đầy đam mê. À, bản thân ngôn ngữ Tây Ban Nha cũng tạo ra nhịp điệu khá quyến rũ đấy chứ?
Như đã nói ban đầu, tầm ảnh hưởng của "Money Heist" khi về tay Netflix không hề dừng lại ở phạm vi màn ảnh nhỏ, mà đã tạo ra những hiệu ứng ngoài đời thật. Bộ trang phục đỏ cùng chiếc mặt nạ đã trở thành biểu tượng của “chủ nghĩa anh hùng" như “Robin Hood thời hiện đại", truyền động lực cho những người muốn đứng lên giành chiến thắng. Ca khúc Bella Ciao vốn là bài hát được sử dụng bởi phe kháng chiến chống Phát xít tại Ý từ những năm 40 của thế kỷ trước, nay lại được hồi sinh bởi "Money Heist", khi tác giả Javier Gómez Santander nhận ra lời và giai điệu bài hát có thể đại diện cho tinh thần mà bộ phim muốn truyền tải. Năm 2018, bài hát này đã trở thành hiện tượng tại Châu u, cùng thời điểm "Money Heist" nhận được lượt xem kỷ lục trên Netflix.
Mặc dù biểu tượng mà "Money Heist" đem tới là sự dũng cảm và đoàn kết, và thông điệp mà nhóm làm phim muốn gửi đi là tích cực, nhưng không thể bỏ qua sự thật rằng nó cũng tạo ra những hiệu ứng tiêu cực trong xã hội. Thực tế, đã có nhiều băng cướp ngoài đời thật mặc bộ trang phục và đeo mặt nạ của "Money Heist", thậm chí là cố sao chép kế hoạch trong phim. MV của ca khúc Despacito sau khi bị tin tặc hack đã được đổi hình đại diện thành chiếc mặt nạ trong phim. Tờ El Mundo đã gọi hiện tượng tiêu cực mà "Money Heist" tạo ra là “bầu không khí bất mãn toàn cầu", khi những tên cướp đã tìm ra được một mặt nạ hoàn hảo cho kẻ phản anh hùng. Điều này cũng làm dấy lên lo ngại về tình trạng bạo loạn ở nhiều quốc gia, đặc biệt là ở một số nước châu u và khu vực Mỹ La tinh. Mong rằng những biểu hiện tiêu cực kể trên liên quan tới "Money Heist" cũng chỉ là “con sâu làm rầu nồi canh”, bởi chúng mình tin rằng, đa số chúng ta vẫn phân biệt được đâu là phim ảnh và đâu là đời thật.
Bạn đã xem hết “Money Heist” chưa? Bạn thấy series này có nên được khai thác tiếp hay không? Hãy cùng chia sẻ cảm nhận về “Money Heist” bên dưới bài viết này nha!